Hàng trăm ha lúa lép hạt, nông dân Thanh Hóa thiệt hại nặng nề

Bông lúa vẫn ra đầy đủ hạt, song hạt lép, không có nhân.
Tuy đang vào vụ thu hoạch, song trên nhiều cánh đồng của các làng: Bèo, Xuân Áng, Đồng Thợi, Đông Môn… của xã Vĩnh Long khá trầm lắng. Thay vì tiếng máy gặt đập liên hợp rộn ràng, tiếng nói cười nhộn nhịp của những nông dân như các xã bên cạnh, những khu đồng ở đây chỉ lèo tèo vài người đi cắt lúa về…cho trâu, bò ăn.
Bà Trần Thị Phượng, làng Bèo, xã Vĩnh Long cắt lúa lép cho bò ăn.
Làng Bèo trong xã bị thiệt hại năng nề nhất với 83,73 ha lúa bị lép hạt. Nhiều gia đình càng đông nhân khẩu, diện tích trồng lúa càng lớn, càng phải gánh chịu thiệt hại nặng nề. Một số hộ còn đi thuê ruộng, đầu tư hàng chục triệu đồng, nay lâm cảnh khó khăn, điển hình như các hộ: ông Nguyễn Văn Hải, thôn 3 có tới 2 ha lúa, bà Vũ Thị Hằng ở thôn 1 với 3 ha. Được biết, làng Bèo gồm 3 thôn với tổng số khoảng 650 hộ nhưng đã có 2/3 số hộ bị mất mùa.
Mỗi ngày hai lần, Ông Đăng ra đồng cắt lúa lép làm thức ăn cho trâu, bò.
Theo chân một số nông dân trong thôn, chúng tôi có dịp khảo sát trên nhiều cánh đồng, như: Cổ Ngựa, Đồng Trại, Kho Bể, Kho Bến…, nơi nào cũng có những khu ruộng với bông lúa thẳng đứng. Bông lúa vẫn ra đầy đủ hạt, song cơ bản bị lép, không có nhân. Ông Đinh Trọng Đăng cho biết: Gia đình tôi mất gọn 1 ha, tổng đầu tư từ đầu vụ đến giờ đã hơn 7 triệu đồng.
Theo ông Trịnh Xuân Xứng: Đầu tư cho một sào lúa từ đầu vụ đến nay hết 150.000 đồng giống (3 kg), 250.000 đồng thuê cày bừa, 510.000 đồng thuê 3 công cấy, 100.000 đồng phân đạm, 170.000 đồng lân, 200.000 đồng kali, 100.000 đồng thuốc bảo vệ thực vật… Tổng chi phí mỗi sào lúa đến thời điểm hiện tại đã lên hơn 1,2 triệu đồng, đó là chưa tính việc nhiều gia đình vẫn phải thuê máy cắt lúa để giải phóng đất gieo trồng vụ đông.
Được biết, toàn xã Vĩnh Long có 672,11 ha lúa mùa, song đã có 249,57 ha lúa bị lép hạt, trong đó 116,26 ha mất từ 30 - 50% năng suất, 58,77 ha mất từ 50 - 70% năng suất, diện tích còn lại là thất thu từ 70% đến mất trắng.
2/3 số hộ dân tại làng Cầu Mư đều thất thu vụ lúa mùa.
Ông Vũ Đình Viên, Chủ tịch UBND xã Vĩnh Long, khẳng định, nguyên nhân có nhiều, song chủ yếu là do tình trạng hạn hán. Thời gian đổ ải đã thiếu nước, sau đó lại nắng nóng gây ảnh hưởng lớn đến quá trình sinh trưởng của cây lúa. Khi lúa trỗ, lại gặp đúng đợt nắng hạn gay gắt làm ảnh hưởng đến quá trình thụ phấn.
Được biết, xã Vĩnh Long đã chỉ đạo bà con phải tiến hành làm đất, gieo trồng cây vụ Đông ngay sau khi cắt rạ. Cách đây vài ngày, xã cũng đã họp Ban Thường vụ Đảng ủy, thống nhất hỗ trợ các hộ dân trồng mỗi ha cây ngô vụ đông 1 triệu đồng, tương đương tiền mua giống.
UBND xã cũng đã thuê máy làm đất công suất lớn về hỗ trợ bà con nhanh chóng giải phóng đất trồng cây vụ đông. Đến hết ngày 15 - 9, đã có 80 ha cây màu vụ đông được gieo trồng.
Biểu đồ thống kê diện tích lúa bị thiệt hại vụ mùa 2015 trên địa bàn xã Vĩnh Long.
Có thể bạn quan tâm

Trước tình hình dịch cúm gia cầm(CGC) tiếp tục lan rộng ra 12 tỉnh, thành trên cả nước, hôm qua (23/2), Bộ NN-PTNT đã tổ chức hội nghị trực tuyến cùng các tỉnh bàn các phương án phòng chống dịch.

Từ loại trái chín không ai ăn nổi bởi vị chua, không chỉ được bà Võ Thị Cúc (62 tuổi) ở cù lao Long Trị (Trà Vinh) chế biến thành thực phẩm đặc sản, mà còn góp phần bảo vệ rừng bần phòng hộ ven biển.

Đây là cách nói dân dã của nông dân Nam bộ khi đề cập đến chương trình “Công nghệ sinh thái” vừa được UBND tỉnh An Giang và Viện Nghiên cứu lúa quốc tế (IRRI) tổ chức chuyển giao kỹ thuật. “Công nghệ sinh thái” là chương trình trồng hoa quanh ruộng lúa và đã qua thử nghiệm tại An Giang, Tiền Giang trong năm 2010 và vụ đông xuân vừa qua.

Cùng với sự phát triển về đô thị, nâng cao tầm hiểu biết, người dân ngày càng có xu hướng quan tâm đến vệ sinh an toàn thực phẩm trong sản xuất nông sản, đặc biệt là rau củ quả. Nhu cầu sử dụng rau an toàn (RAT) ngày càng tăng, người tiêu dùng đòi hỏi không chỉ về chất lượng rau mà còn phải đảm bảo sạch và an toàn cho sức khoẻ.

Mấy năm gần đây, người trồng vải thiều ở Lục Ngạn (Bắc Giang) khốn khổ vì vải thường được mùa mất giá. Càng khổ hơn vì bị người dân nơi khác lợi dụng thương hiệu sẵn có của vải thiều Lục Ngạn để trục lợi.