Cái giật mình khi quả vải Việt đi Mỹ

Nông dân “giật mình” vì một quả vải miền Bắc muốn sang Mỹ, phải vượt ngàn km “quá cảnh” miền Nam.
Các DN giật mình vì cả ngàn km ấy là ngàn thứ chi phí, từ vận tải, cho đến bảo quản, và cả những thứ “không chính thức” khác.
Còn những người làm quản lý không thể không giật mình khi cái tối thiểu của tối thiểu về chất lượng xuất khẩu- chiếu xạ để diệt trừ vi khuẩn- cả nước chỉ có hai trung tâm. Và việc thực hiện yêu cầu tưởng rằng phải bắt buộc này chỉ được nhắc tới khi có đòi hỏi từ phía Mỹ.
Hôm qua, Bộ trưởng Cao Đức Phát đã có một cuộc kiểm tra cơ sở chiếu xạ đầu tiên của miền Bắc.
Chuyện rất đơn giản. Dây chuyền của Trung tâm Chiếu xạ HN có năng lực 20-30 tấn vải, nhãn mỗi ngày.
Cái thiếu chỉ còn là 9 tỷ đồng, khoản tiền nâng cấp kho lạnh mà hiện Bộ KHCN chưa bố trí.
Bộ trưởng Cao Đức Phát nói ngay: “Ngay trong tuần tới, tôi sẽ trao đổi với Bộ trưởng Bộ KHCN để có giải pháp hỗ trợ Trung tâm trong năm 2015”.
Rất quyết đoán. Và rất đáng để tin là ngay vụ vải tới, nông dân miền Bắc không còn phải rồng rắn đưa vải vào Nam nếu muốn xuất khẩu.
Bộ trưởng Phát cũng đã nói tới việc áp dụng- nhấn mạnh là trên diện rộng- các công nghệ an toàn vệ sinh thực phẩm, công nghệ nâng cao giá trị các loại nông sản như những điều kiện để nông sản Việt có thể “vươn tới thị trường xa, giá trị cao, và cạnh tranh được với nông sản các nước khác”.
Nông dân sẽ biết ơn ông nếu điều đó nhanh chóng trở thành sự thật chứ không dừng ở một lời hứa như họ vẫn nghe suốt mấy thập kỷ nay.
Xin cảm ơn Bộ trưởng vì sự quyết đoán của ngày hôm nay. Nhưng vẫn cần phải nhắc là còn có thêm một cái giật mình nữa. Cái giật mình của những người tiêu dùng trong nước.
Bởi nhu cầu ăn quả vải “Tiêu chuẩn xuất Mỹ” giờ đây đã trở thành thiết yếu khi đã rất xa rồi cái thời ăn lấy no, bất kể thứ gì, bất biết tình trạng.
Bởi chuyện tiêu chuẩn Mỹ cho người Mỹ và chẳng cần tiêu chuẩn gì cho đồng bào, ngẫm đi ngẫm lại thấy có gì đó bất ổn.
Bởi chỉ khi chất lượng quả vải bày bán vỉa hè trong nước cũng như quả vải xuất Mỹ thì trồng trọt nói riêng hay nông nghiệp nói chung mới có thể nói đến hai chữ “cạnh tranh”.
Bởi cạnh tranh ở trời ở bể gì mà vẫn thua ngay trên sân nhà thì liệu điều đó còn mấy ý nghĩa!
Có thể bạn quan tâm

Đất nông nghiệp hạn hẹp khiến nông dân trồng hoa của Hà Nội đang dần chuyển từ trồng các loại hoa truyền thống sang trồng một số loại hoa cao cấp. Tuy nhiên, kỹ thuật và công nghệ là bài toán khó đối với các nhà vườn. Nắm bắt nhu cầu này của người dân, các cán bộ của Viện sinh học nông nghiệp, Đại học Nông nghiệp Hà Nội đã nghiên cứu và chuyển giao thành công mô hình nhân giống lan hồ điệp bằng công nghệ nuôi cấy mô.

Công ty Vissan (TPHCM) mới khuyến mãi giảm giá bán 5.000 - 7.700 đồng/kg cho một số loại thịt trong chương trình bình ổn giá.

Nuôi cua biển trong các mô hình trên thường bắt đầu từ tháng 4 - 7, thường nuôi loại cua yếm vuông cỡ 8-10 con/kg (khoảng 650-800 con/ha là phù hợp nhất). Cua giống phải đồng cỡ, màu sáng đều không bị dị tật; luôn giữ mực nước ổn định từ 0,8 - 1 mét, độ pH từ 7 - 8,5, ao nuôi phải có nhiều bó chà các loại cây để cua trú ngụ trong thời gian lột xác

Hiện nay cây Cao Su giữ vai trò rất quan trọng trong sự phát triển của nông nghiệp và làm thay đổi mạnh mẽ cuộc sống của nông dân Bình Dương. Nhiều người đã trở nên giàu có nhờ trồng Cao Su

Với 2 ha đất nuôi tôm sú chuyên canh gặp rũi ro liên tiếp, khó khăn hoàn khó khăn, anh chuyển sang thực hiện mô hình tôm-lúa, sử dụng giống mới, gieo sạ thưa, phân bón cân đối, không sử dụng thuốc bảo vệ thực vật. Vụ lúa thu hoạch, anh cải tạo mương, phơi ao, bón vôi, chủ động rửa phèn, mặn